Chồng hất bát cháo nóng vào tôi để chứng minh tình yêu với bồ

Giờ tôi đã hiểu phụ nữ càng nghĩ cho chồng cho con thì càng thiệt thân. Nếu phụ nữ không biết yêu lấy bản thân mình trước sẽ chẳng ai làm điều đó thay cho cả.

Tôi lấy chồng năm 24 tuổi, tôi là gái tỉnh còn chồng tôi là trai phố, nhà khá giả, chưa từng phải lo nghĩ chuyện tiền bạc. Lấy nhau rồi bố mẹ chồng cho chúng tôi một căn nhà tập thể nhỏ, chồng tôi đi làm trong công ty của bố mẹ còn tôi thì đi dạy học. 3 năm sau, giadinh chồng tôi gặp biến cố lớn, công ty phá sản, của nải trong nhà đều bán đi bằng sạch. Bố mẹ chồng vào Bình Dương sống cùng vợ chồng anh chị còn tôi và chồng ở lại.

Khi ấy, hoàn cảnh gia đình tôi rất khó khăn, chồng tôi không quen vất vả, cũng chưa từng gặp cảnh thiếu thốn như thế nên bao nhiêu khó khăn mình tôi gánh vác. Tôi nghỉ đi dạy, đi làm thuê vài ba chỗ để có thêm thu nhập. Chồng tôi được bố lo cho một chỗ trong công ty người quen, lương thấp hơn nhiều trước đây nhưng được cái công việc nhàn nhã. Tôi gần như cả ngày đầu tắp mặt tối còn chồng vẫn ăn trắng mặt trơn, áo quần chải chuốt đi làm. Mỗi lần về nhà, nhìn chồng đã ngủ ngon lành từ bao giờ, tôi tủi thân lắm nhưng cứ tự nhủ phải cố lên. Nhiều khi tôi cảm giác mình mới là trụ cột trong gia đình, việc gì cũng đến tay tôi còn chồng 27-28 tuổi đầu vẫn như trẻ con, chỉ biết dựa dẫm và đòi hỏi. Nhưng thương chồng, xót chồng, tôi chẳng nỡ nặng lời với anh.

bat-chao-nong-blogtamsuvn-1
Tôi chấp nhận chịu thiệt thòi về mình để chăm sóc và lo cho chồng (ảnh minh họa)

Dần dần, kinh tế trong gia đình khá lên, chúng tôi mua lại được từ cái TV đến điều hòa và cả xe mới. Ngày gửi 50 triệu cuối cùng vào cho bố mẹ chồng trang trải nốt số nợ, tôi thấy hạnh phúc phát khóc. Từ nay gánh nặng nợ nần không còn nữa, vợ chồng tôi sẽ dễ thở hơn nhiều. Cùng lúc đó thì tôi có tin vui, 9 tháng 10 ngày sau, con gái ra đời trong niềm vui khôn tả. Tôi cảm thấy lúc này hạnh phúc đã chạm đến gia đình mình rồi.

Thế mà có ai ngờ, con chưa tròn tuổi mà chồng tôi đã ngoai tinh . Tệ hơn nữa, người chồng tôi ngoại tình cùng lại là vợ của sếp ở công ty, hơn anh 9 tuổi. Từ ngày cặp kè cùng cô ta, chồng tôi rủng rỉnh tiền tiêu hơn hẳn, còn được mua cho quần áo và nước hoa hàng hiệu.

Tin chồng tôi ngoại tình, tôi chỉ nghe qua tin đồn người này truyền tai người kia. Ban đầu tôi dứt khoát không tin. Chồng tôi biết rõ hơn ai hết những hy sinh tôi làm vì anh, vì bố mẹ anh bao năm qua, anh không thể bội bạc như thế. Nhưng dần dà, nhìn những biểu hiện bất thường của anh, tôi không thể không nghi ngờ. Tôi lén kiểm tra điện thoại, e-mail của anh nhưng chẳng có chút manh mối.

Và rồi tới ngày định mệnh đó, tôi đã được chứng kiến bộ mặt thật của người chồng tôi hết mực yêu thương.

Ngày khó khăn, một trong những nơi tôi tới làm thuê là một quán cháo rất nổi tiếng và đông khách trên phố. Khi trang trải hết nợ nần rồi, tôi có ý muốn xin nghỉ nhưng bác chủ xin tôi làm nốt tháng để bác tìm người thay thế do đợt này quán cũng đang thiếu nhân viên. Nghĩ đến tình cảm và sự cưu mang suốt mấy năm của bác, tôi đồng ý. Chồng tôi không biết về công việc này của tôi bởi tôi cũng chưa từng kể qua.

bat-chao-nong-blogtamsuvn-2
Nước mắt tôi cứ tuôn ra không ngừng, tôi không đau vì cháo nóng, tôi đau vì sự phản bội trắng trợn của chồng (ảnh minh họa)

Hôm đó, tôi đang ghi order của khách và bưng cháo như thường lệ thì anh và tình nhân bước vào quán, anh còn khoác eo cô ta tam su tình tứ. Quán đông nên ban đầu tôi không để ý, phải mãi tới khi bưng cháo ra cho anh tôi mới sững người. Vì giật mình nên cốc trà nóng trên khay tôi bưng bị nghiêng và đổ một chút vào tay cô tình nhân. Cô ta kêu ầm lên vì nóng, buông lời mắng mỏ tôi làm ăn không cẩn thận. Tôi cứ tưởng chồng tôi sẽ bênh tôi nhưng không, anh ta thấy nhân tình kêu đau thì cũng hất cả bát cháo vào người tôi, miệng quát lớn:

– Phục vụ kiểu đấy à? Có muốn làm ăn nữa không hả?

Cả quán nhốn nháo, bác chủ vội vàng ra xin lỗi rồi kêu tôi vào trong. Tôi như người mất hồn, cứ bần thần đứng mãi một chỗ, mấy em nhân viên kéo tôi vào, lấy khăn lau cho tôi sợ tôi bị bỏng. Nước mắt tôi cứ tuôn ra không ngừng, tôi không đau vì cháo nóng, tôi đau vì sự phản bội trắng trợn của chồng. Mọi người xúm vào an ủi nói không sao nhưng không ai hiểu người vừa hất bát cháo nóng vào tôi không chút do dự ấy chính là người tôi đầu gối tay ấp hàng ngày.

Tôi về nhà ngay sau đó, thu dọn đồ đạc rồi bế con lên xe đi thẳng về quê. Tôi cắt đứt liên lạc hoàn toàn với anh ta, số tiền dành dụm cho bản thân đem hết đi du lịch một mình cùng con. Từ giờ tôi sẽ không sống vì bất cứ người đàn ông nào khác nữa, chỉ hai mẹ con tôi cũng đủ hạnh phúc rồi.